Trong cuộc đời có nhiều chuyện trùng hợp lạ kỳ, nhiều cái ngẫu nhiên tương phùng bỡ ngỡ. Trong chuyện mua sách, đọc sách cũng vậy. Có những lúc thuận đường bất chợt ghé ngang tiệm sách nào đó, bỗng dưng bắt được cuốn sách mà bao năm tìm kiếm mãi không ra.
Hay cả tuần liền ngày nào cũng có mặt tại tiệm sách quen thuộc mà không có được cuốn nào giá trị, đến bữa bận chuyện không tới thì có sách về. Hoặc một cuốn sách có đến được với mình hay không chỉ trước sau vài phút. Nhiều lúc nếu chỉ cần đến sớm hơn một chút là cuốn sách quý giá đó đã thuộc về mình rồi... Sau những khi ấy thì cũng tự an ủi rằng đó là "duyên".
Mấy ngày nay giở ra đọc lại Tam Quốc Chí do Phan Kế Bính dịch. Sáng qua đã đọc được đến đoạn Khổng Minh ra Kỳ Sơn lần thứ sáu. Đọc Tam Quốc Chí không biết bao nhiêu lần rồi mà hễ cứ đọc là say mê không muốn bỏ sách xuống, nhưng chuyện công việc thì không thể chậm trễ được, thôi thì dừng lại ở đoạn này rồi đợi đọc tiếp vào ngày khác. Thế là ngày Khổng Minh tuyệt mệnh đành phải để dời lại, để mà ra soạn lại mấy cuốn sách rồi chuẩn bị đi làm.
Sắp xếp chồng sách thế nào mà cuối cùng thuận tay giở cuốn Tản Đà vận văn ra, thì lại đúng ngay vào trang có bài hát nói Nhớ ông Gia Cát sáu lần ra Kỳ Sơn. Vậy cũng là một sự trùng hợp thú vị của người đọc sách...
Nhớ ông Gia Cát sáu lần ra Kỳ Sơn
Mưỡu
Ngồi buồn nhớ chuyện ngày xưa.
Nhớ ông Gia Cát bây giờ nơi nao?
Sáu phen bắc phạt họ Tào,
Kỳ Sơn chí khí anh hào nghìn thu.
Nói
Lục xuất Kỳ Sơn Gia cát Lượng,
Tấm trung tình treo sáng cõi nhân hoàn.
Biểu xuất sư hòa lệ chứa chan,
Bao xiết nghĩ giang san cùng ấu chúa.
Thành bại, hưng vong nguyên hữu số,
Tranh hùng cát cứ khả do nhân.
Cuộc trần ai còn có sức kinh luân.
Sao đã chịu tam phân hình đỉnh túc.
Anh hùng tự cổ nan tri túc,
Kể làm chi vinh nhục nghĩa hư vô.
Diệt Tào rồi sẽ thôn Ngô...
Tản Đà
No comments:
Post a Comment